Mẫu truyện vười tình yêu: Song hỉ

 

Một anh học trò người bắc vào kinh đô Huế đi thi. Sau anh đỗ cao được quan gả con gái cho.

Đêm tân hôn, sau lần đầu tiên, nàng hỏi: xong hỉ?

Anh ta biết rằng “hỉ” có nghĩa là điều vui sướng, “song” là 2, chắc là nàng muốn thêm 2 điều vui sướng nữa, còn sung sức nên anh chiều ngay theo ý nàng.

Lúc này đã nửa đêm, nàng rất muốn đi ngủ, bèn hỏi anh: “Ngũ hỉ”, anh tưởng là nàng đòi 5 lần nữa. Tuy mệt nhưng sức trai trẻ và anh không muốn để nàng thất vọng, anh tiếp tục. . .

Đến lần thứ 3, thứ 4 anh vì cố sức quá chiếc giường rung lên, lần cuối thì bồng nhiên rắc. . . rắc. . . ầm. . . chiếc giường không chịu nổi tình yêu của 2 vợ chồng trẻ.

Nàng thấy giường gãy liền hỏi anh “Sập hỉ”, anh nghe như “Thập hỉ”. Các bạn có thấy thật tội nghiệp cho anh chàng Bắc kỳ không?

Khảo dị

Chuyện kể rằng vào đời Lý, có hoàng tử con vua phương Bắc sang cưới công chúa con gái phương Nam. Bấy giờ cố đô phương Nam đóng tại Huế.

Trước khi sang đón dâu ở cố đô Huế, vua cha phương bắc dặn con hoàng tử rằng “trước khi cưới con gái xứ Nam về con phải “kiểm tra” thật cẩn thận vì trước đây cha đã từng thử, thấy các cô gái phương nam “khỏe” vô cùng”. Chàng hoàng tử phương bắc vâng lời cha, đến ngày lành tháng tốt cùng đoàn tùy tùng sang đón dâu phương Nam.

Tối hôm đưa nàng dâu về phương Bắc chàng hoàng tử nghĩ đến lời cha dặn bèn quyết định kiểm tra thực hư xem sao. Thế là tối hôm đó họ lao vào một trận mây mưa. . .

Để chứng tỏ sức mạnh của phương bắc chàng cố gắng hết sức chừng đâu 45 phút thì xong. Công chúa lúc đó quay ra hỏi với giọng Huế vô cùng dễ thương “Xong hị” (Xong nhỉ? ).

Hoàng tử phần vì thấm mệt, phần vì không thạo tiếng Việt tưởng công chúa nói là muốn cái thứ hai (Xong –> Song). Ôkê, người phương bắc thế là thường, chàng hoàng tử nghĩ vậy bèn làm luôn cái nữa.

Vừa kết thúc xong thì cái thứ tiếng Huế dễ thương ấy lại cất lên “Tam hị” (Tắm nhỉ). Thật là ngoài sức tưởng tượng nhưng không sao, chàng hoàng tử bèn cố cái nữa, dù sao cũng không quá sức.

Công chúa thì mệt quá nên lúc chàng vừa xong bèn vội nói nói “Ngũ hị” (Ngủ nhỉ). Thật khủng khiếp quá, nhưng chẳng lẽ quốc thể phương Bắc lại chịu thua phương Nam sao, nghĩ vậy nên chàng hoàng tử bèn tập trung hết sức để làm lấy thêm hai cái nữa. . .

Thật là mệt hết chỗ nói, nhưng rồi cũng xong cả, có lẽ sau chuyến này thì mình phải lên Tây tạng để uống thuốc cả tháng mất – chàng hoàng tử nghĩ.

Nhưng bỗng công chúa lại kéo tay chàng và nói “Ngũ thập hỉ” (50 cái -Ngủ thật nhỉ!). . . Lạy đức Phật Ala, lời cha nói quả không sai tí nào.

Thế là chẳng nói chẳng rằng chàng hoàng tử phương bắc vội vàng trần như nhộng lao thẳng ra khỏi phòng vọt lên ngựa lao vội về phương bắc mà trong tâm trí còn vô cùng thất kinh và hoảng loạn. . . Chuyện này đã được sử sách phương bắc ghi đời cho con cháu mai sau.

Cùng Danh Mục:

Nội Dung Khác

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

You may use these HTML tags and attributes: <a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <strike> <strong>